关于送别的诗词
共收录了196首送别诗词渭城朝雨浥轻尘,客舍青青柳色新。(一作:客舍依依杨柳春)
劝君更尽一杯酒,西出阳关无故人。wèi chéng cháo yǔ yì qīng chén ,kè shě qīng qīng liǔ sè xīn 。(yī zuò :kè shě yī yī yáng liǔ chūn )
quàn jun1 gèng jìn yī bēi jiǔ ,xī chū yáng guān wú gù rén 。四月南风大麦黄,枣花未落桐叶长。
青山朝别暮还见,嘶马出门思旧乡。
陈侯立身何坦荡,虬须虎眉仍大颡。
腹中贮书一万卷,不肯低头在草莽。
东门酤酒饮我曹,心轻万事如鸿毛。
醉卧不知白日暮,有时空望孤云高。
长河浪头连天黑,津口停舟渡不得。
郑国游人未及家,洛阳行子空叹息。
闻道故林相识多,罢官昨日今如何。sì yuè nán fēng dà mài huáng ,zǎo huā wèi luò tóng yè zhǎng 。
qīng shān cháo bié mù hái jiàn ,sī mǎ chū mén sī jiù xiāng 。
chén hóu lì shēn hé tǎn dàng ,qiú xū hǔ méi réng dà sǎng 。
fù zhōng zhù shū yī wàn juàn ,bú kěn dī tóu zài cǎo mǎng 。
dōng mén gū jiǔ yǐn wǒ cáo ,xīn qīng wàn shì rú hóng máo 。
zuì wò bú zhī bái rì mù ,yǒu shí kōng wàng gū yún gāo 。
zhǎng hé làng tóu lián tiān hēi ,jīn kǒu tíng zhōu dù bú dé 。
zhèng guó yóu rén wèi jí jiā ,luò yáng háng zǐ kōng tàn xī 。
wén dào gù lín xiàng shí duō ,bà guān zuó rì jīn rú hé 。北风卷地白草折,胡天八月即飞雪。
忽如一夜春风来,千树万树梨花开。
散入珠帘湿罗幕,狐裘不暖锦衾薄。
将军角弓不得控,都护铁衣冷难着。(难着 一作:犹著)
瀚海阑干百丈冰,愁云惨淡万里凝。
中军置酒饮归客,胡琴琵琶与羌笛。
纷纷暮雪下辕门,风掣红旗冻不翻。
轮台东门送君去,去时雪满天山路。
山回路转不见君,雪上空留马行处。běi fēng juàn dì bái cǎo shé ,hú tiān bā yuè jí fēi xuě 。
hū rú yī yè chūn fēng lái ,qiān shù wàn shù lí huā kāi 。
sàn rù zhū lián shī luó mù ,hú qiú bú nuǎn jǐn qīn báo 。
jiāng jun1 jiǎo gōng bú dé kòng ,dōu hù tiě yī lěng nán zhe 。(nán zhe yī zuò :yóu zhe )
hàn hǎi lán gàn bǎi zhàng bīng ,chóu yún cǎn dàn wàn lǐ níng 。
zhōng jun1 zhì jiǔ yǐn guī kè ,hú qín pí pá yǔ qiāng dí 。
fēn fēn mù xuě xià yuán mén ,fēng chè hóng qí dòng bú fān 。
lún tái dōng mén sòng jun1 qù ,qù shí xuě mǎn tiān shān lù 。
shān huí lù zhuǎn bú jiàn jun1 ,xuě shàng kōng liú mǎ háng chù 。君不见走马川行雪海边,平沙莽莽黄入天。
轮台九月风夜吼,一川碎石大如斗,随风满地石乱走。
匈奴草黄马正肥,金山西见烟尘飞,汉家大将西出师。
将军金甲夜不脱,半夜军行戈相拨,风头如刀面如割。
马毛带雪汗气蒸,五花连钱旋作冰,幕中草檄砚水凝。
虏骑闻之应胆慑,料知短兵不敢接,车师西门伫献捷。jun1 bú jiàn zǒu mǎ chuān háng xuě hǎi biān ,píng shā mǎng mǎng huáng rù tiān 。
lún tái jiǔ yuè fēng yè hǒu ,yī chuān suì shí dà rú dòu ,suí fēng mǎn dì shí luàn zǒu 。
xiōng nú cǎo huáng mǎ zhèng féi ,jīn shān xī jiàn yān chén fēi ,hàn jiā dà jiāng xī chū shī 。
jiāng jun1 jīn jiǎ yè bú tuō ,bàn yè jun1 háng gē xiàng bō ,fēng tóu rú dāo miàn rú gē 。
mǎ máo dài xuě hàn qì zhēng ,wǔ huā lián qián xuán zuò bīng ,mù zhōng cǎo xí yàn shuǐ níng 。
lǔ qí wén zhī yīng dǎn shè ,liào zhī duǎn bīng bú gǎn jiē ,chē shī xī mén zhù xiàn jié 。圣代无隐者,英灵尽来归。
遂令东山客,不得顾采薇。
既至金门远,孰云吾道非。
江淮度寒食,京洛缝春衣。
置酒长安道,同心与我违。
行当浮桂棹,未几拂荆扉。
远树带行客,孤城当落晖。
吾谋适不用,勿谓知音稀。shèng dài wú yǐn zhě ,yīng líng jìn lái guī 。
suí lìng dōng shān kè ,bú dé gù cǎi wēi 。
jì zhì jīn mén yuǎn ,shú yún wú dào fēi 。
jiāng huái dù hán shí ,jīng luò féng chūn yī 。
zhì jiǔ zhǎng ān dào ,tóng xīn yǔ wǒ wéi 。
háng dāng fú guì zhào ,wèi jǐ fú jīng fēi 。
yuǎn shù dài háng kè ,gū chéng dāng luò huī 。
wú móu shì bú yòng ,wù wèi zhī yīn xī 。朝闻游子唱离歌,昨夜微霜初渡河。
鸿雁不堪愁里听,云山况是客中过。
关城树色催寒近,御苑砧声向晚多。(树色 一作:曙)
莫见长安行乐处,空令岁月易蹉跎。cháo wén yóu zǐ chàng lí gē ,zuó yè wēi shuāng chū dù hé 。
hóng yàn bú kān chóu lǐ tīng ,yún shān kuàng shì kè zhōng guò 。
guān chéng shù sè cuī hán jìn ,yù yuàn zhēn shēng xiàng wǎn duō 。(shù sè yī zuò :shǔ )
mò jiàn zhǎng ān háng lè chù ,kōng lìng suì yuè yì cuō tuó 。故关衰草遍,离别自堪悲。路出寒云外,人归暮雪时。
少孤为客早,多难识君迟。掩泪空相向,风尘何处期。gù guān shuāi cǎo biàn ,lí bié zì kān bēi 。lù chū hán yún wài ,rén guī mù xuě shí 。
shǎo gū wéi kè zǎo ,duō nán shí jun1 chí 。yǎn lèi kōng xiàng xiàng ,fēng chén hé chù qī 。望君烟水阔,挥手泪沾巾。
飞鸟没何处,青山空向人。
长江一帆远,落日五湖春。
谁见汀洲上,相思愁白蘋。wàng jun1 yān shuǐ kuò ,huī shǒu lèi zhān jīn 。
fēi niǎo méi hé chù ,qīng shān kōng xiàng rén 。
zhǎng jiāng yī fān yuǎn ,luò rì wǔ hú chūn 。
shuí jiàn tīng zhōu shàng ,xiàng sī chóu bái pín 。离离原上草,一岁一枯荣。
野火烧不尽,春风吹又生。
远芳侵古道,晴翠接荒城。
又送王孙去,萋萋满别情。lí lí yuán shàng cǎo ,yī suì yī kū róng 。
yě huǒ shāo bú jìn ,chūn fēng chuī yòu shēng 。
yuǎn fāng qīn gǔ dào ,qíng cuì jiē huāng chéng 。
yòu sòng wáng sūn qù ,qī qī mǎn bié qíng 。城阙辅三秦,风烟望五津。与君离别意,同是宦游人。
海内存知己,天涯若比邻。无为在歧路,儿女共沾巾。chéng què fǔ sān qín ,fēng yān wàng wǔ jīn 。yǔ jun1 lí bié yì ,tóng shì huàn yóu rén 。
hǎi nèi cún zhī jǐ ,tiān yá ruò bǐ lín 。wú wéi zài qí lù ,ér nǚ gòng zhān jīn 。孤云将野鹤,岂向人间住。
莫买沃洲山,时人已知处。gū yún jiāng yě hè ,qǐ xiàng rén jiān zhù 。
mò mǎi wò zhōu shān ,shí rén yǐ zhī chù 。苍苍竹林寺,杳杳钟声晚。
荷笠带斜阳,青山独归远。(斜阳 一作:夕阳)cāng cāng zhú lín sì ,yǎo yǎo zhōng shēng wǎn 。
hé lì dài xié yáng ,qīng shān dú guī yuǎn 。(xié yáng yī zuò :xī yáng )【送韦仁实兄弟入关】
送客饮别酒,千觞无赭颜。
何物最伤心?马首鸣金环。
野色浩无主,秋明空旷间。
坐来壮胆破,断目不能看。
行槐引西道,青梢长攒攒。
韦郎好兄弟,叠玉生文翰。
我在山上舍,一亩蒿硗田。
夜雨叫租吏,春声暗交关。
谁解念劳劳?苍突唯南山。
【sòng wéi rén shí xiōng dì rù guān 】
sòng kè yǐn bié jiǔ ,qiān shāng wú zhě yán 。
hé wù zuì shāng xīn ?mǎ shǒu míng jīn huán 。
yě sè hào wú zhǔ ,qiū míng kōng kuàng jiān 。
zuò lái zhuàng dǎn pò ,duàn mù bú néng kàn 。
háng huái yǐn xī dào ,qīng shāo zhǎng zǎn zǎn 。
wéi láng hǎo xiōng dì ,dié yù shēng wén hàn 。
wǒ zài shān shàng shě ,yī mǔ hāo qiāo tián 。
yè yǔ jiào zū lì ,chūn shēng àn jiāo guān 。
shuí jiě niàn láo láo ?cāng tū wéi nán shān 。
【暮春送别】
绿暗红稀出凤城,
暮云楼阁古今情。
行人莫听官前水,
流尽年光是此声。
【mù chūn sòng bié 】
lǜ àn hóng xī chū fèng chéng ,
mù yún lóu gé gǔ jīn qíng 。
háng rén mò tīng guān qián shuǐ ,
liú jìn nián guāng shì cǐ shēng 。
【谢亭送别】 劳歌一曲解行舟, 红叶青山水急流。 日暮酒醒人已远, 满天风雨下西楼。
【xiè tíng sòng bié 】 láo gē yī qǔ jiě háng zhōu , hóng yè qīng shān shuǐ jí liú 。 rì mù jiǔ xǐng rén yǐ yuǎn , mǎn tiān fēng yǔ xià xī lóu 。
猿啼客散暮江头, 人自伤心水自流。
同作逐臣君更远, 青山万里一孤舟。
yuán tí kè sàn mù jiāng tóu , rén zì shāng xīn shuǐ zì liú 。
tóng zuò zhú chén jun1 gèng yuǎn , qīng shān wàn lǐ yī gū zhōu 。
【饯别王十一南游】 望君烟水阔,挥手泪沾巾。 飞鸟没何处,青山空向人。 长江一帆远,落日五湖春。 谁见汀洲上,相思愁白苹。[1]
【jiàn bié wáng shí yī nán yóu 】 wàng jun1 yān shuǐ kuò ,huī shǒu lèi zhān jīn 。 fēi niǎo méi hé chù ,qīng shān kōng xiàng rén 。 zhǎng jiāng yī fān yuǎn ,luò rì wǔ hú chūn 。 shuí jiàn tīng zhōu shàng ,xiàng sī chóu bái píng 。[1]
【送魏万之京】 朝闻游子唱离歌,昨夜微霜初渡河。[2] 鸿雁不堪愁里听,云山况是客中过。 关城曙色催寒近,御苑砧声向晚多。 莫见长安行乐处,空令岁月易蹉跎。
【sòng wèi wàn zhī jīng 】 cháo wén yóu zǐ chàng lí gē ,zuó yè wēi shuāng chū dù hé 。[2] hóng yàn bú kān chóu lǐ tīng ,yún shān kuàng shì kè zhōng guò 。 guān chéng shǔ sè cuī hán jìn ,yù yuàn zhēn shēng xiàng wǎn duō 。 mò jiàn zhǎng ān háng lè chù ,kōng lìng suì yuè yì cuō tuó 。
【送陈章甫】 四月南风大麦黄,枣花未落桐叶长。 青山朝别暮还见,嘶马出门思故乡。 陈侯立身何坦荡,虬须虎眉仍大颡。[1] 腹中贮书一万卷,不肯低头在草莽。 东门酤酒饮我曹,心轻万事如鸿毛。 醉卧不知白日暮,有时空望孤云高。 长河浪头连天黑,津吏停舟渡不得。 郑国游人未及家,洛阳行子空叹息。[2] 闻道故林相识多,罢官昨日今如何。
【sòng chén zhāng fǔ 】 sì yuè nán fēng dà mài huáng ,zǎo huā wèi luò tóng yè zhǎng 。 qīng shān cháo bié mù hái jiàn ,sī mǎ chū mén sī gù xiāng 。 chén hóu lì shēn hé tǎn dàng ,qiú xū hǔ méi réng dà sǎng 。[1] fù zhōng zhù shū yī wàn juàn ,bú kěn dī tóu zài cǎo mǎng 。 dōng mén gū jiǔ yǐn wǒ cáo ,xīn qīng wàn shì rú hóng máo 。 zuì wò bú zhī bái rì mù ,yǒu shí kōng wàng gū yún gāo 。 zhǎng hé làng tóu lián tiān hēi ,jīn lì tíng zhōu dù bú dé 。 zhèng guó yóu rén wèi jí jiā ,luò yáng háng zǐ kōng tàn xī 。[2] wén dào gù lín xiàng shí duō ,bà guān zuó rì jīn rú hé 。
【白雪歌送武判官归京】 北风卷地白草折,胡天八月即飞雪。 忽如一夜春风来,千树万树梨花开。[1] 散入珠帘湿罗幕,狐裘不暖锦衾薄。 将军角弓不得控,[2]都护铁衣冷犹著。[3] 瀚海阑干百丈冰,[4]愁云惨淡万里凝。 中军置酒饮归客,[5]胡琴琵琶与羌笛。 纷纷暮雪下辕门,[6]风掣红旗冻不翻。[7] 轮台东门送君去,[8]去时雪满天山路。[9] 山回路转不见君,雪上空留马行处。
【bái xuě gē sòng wǔ pàn guān guī jīng 】 běi fēng juàn dì bái cǎo shé ,hú tiān bā yuè jí fēi xuě 。 hū rú yī yè chūn fēng lái ,qiān shù wàn shù lí huā kāi 。[1] sàn rù zhū lián shī luó mù ,hú qiú bú nuǎn jǐn qīn báo 。 jiāng jun1 jiǎo gōng bú dé kòng ,[2]dōu hù tiě yī lěng yóu zhe 。[3] hàn hǎi lán gàn bǎi zhàng bīng ,[4]chóu yún cǎn dàn wàn lǐ níng 。 zhōng jun1 zhì jiǔ yǐn guī kè ,[5]hú qín pí pá yǔ qiāng dí 。 fēn fēn mù xuě xià yuán mén ,[6]fēng chè hóng qí dòng bú fān 。[7] lún tái dōng mén sòng jun1 qù ,[8]qù shí xuě mǎn tiān shān lù 。[9] shān huí lù zhuǎn bú jiàn jun1 ,xuě shàng kōng liú mǎ háng chù 。